Bài đăng

Sun Grand City New An Thới

 <iframe src="https://www.google.com/maps/embed?pb=!1m18!1m12!1m3!1d2009130.1944659266!2d104.24724638571303!3d10.415029395809114!2m3!1f0!2f0!3f0!3m2!1i1024!2i768!4f13.1!3m3!1m2!1s0x3109df85300f9dbd%3A0x6c6aa7827345d25!2sSun%20Grand%20City%20New%20An%20Tho%CC%9B%CC%81i!5e0!3m2!1svi!2s!4v1606296755144!5m2!1svi!2s" width="600" height="450" frameborder="0" style="border:0;" allowfullscreen="" aria-hidden="false" tabindex="0"></iframe>

Ngày 12/11/2020 - 23h18

 Vẫn là một ngày trôi qua tẻ nhạt, buổi sáng sớm thức dậy uể oải, không có một chút tinh thần nào đi làm và chẳng muốn làm bất cứ thứ gì cả. Tiền phòng trọ cũng gần nửa tháng rồi mà vẫn còn thiếu hơn 7 trăm nghìn. Trong đầu lúc nào cũng luôn nghĩ làm thế nào để kiếm tiền, làm thế nào để bán được sản phẩm cho khách hàng nhưng bao nhiêu khách từ chối mà vẫn không có ai đồng ý mua. Công việc duy nhất lúc nào là viết bài cho một website về phong thủy. Đó là website phongthuyhoangmanh.vn. Họ thuê tôi viết với thù lao 80 nghìn đồng cho một bài viết dài 1000 từ.  Ngồi xem điện thoại một hồi thật lâu từ 8h tới hơn 9h tôi mới chịu đi đánh răng rửa mặt và quyết định lên văn phòng công ty ngồi làm việc. Thực ra gọi là văn phòng công ty chứ tôi đi làm chẳng có lương, không có bảo hiểm, không trợ cấp. Lên đó ngồi cho có không khí làm việc, có máy điều hòa và có bình nước lọc để uống miễn phí. Còn lại tôi chẳng quen một ai trên đó. Thực sự tôi chẳng muốn lên cái văn phòng đó làm việc cả. Từ phòng tr

Nhật ký 23/10/2020

 Xin chào! Tôi là Phan Văn Nguyên, hôm nay chính thức là ngày 23/10/2020 tôi viết nhật ký cuộc sống của tôi.  Có lẽ chưa bao giờ tôi lại rơi vào tình trạng thiếu thốn và stress như lúc này. Có thể nói là tôi rất chán ghét chính bản thân của chính mình, tôi rơi vào hoàn cảnh mà chẳng bao giờ mình nghĩ tới. Tôi được sinh ra trong một gia đình thuần nông, tôi đã quen với các công việc ruộng đồng vất vả những ngày trời gió khắc nghiệt nơi miền trung Nghệ An quê tôi.  Tôi được bố mẹ cho ăn học hành tử tế, được chu cấp học hành đến lúc học hết Đại học. Thế nhưng...những gì tôi đang làm và đang hiện có thực sự là một sai lầm, sai lầm từ những bước đi ban đầu. Có lẽ nếu tôi lựa chọn làm một nghề nghiệp ổn định hơn, một công việc an toàn hơn thì có lẽ tôi không bao giờ phải ngồi viết những thứ này. Nhưng có thể là số mệnh của tôi nó vậy, biết làm sao được... Từ năm 2009 tôi đã thi trượt đại học, có lẽ là điều nhục nhã nhất mà tôi từng trải qua trong sự nghiệp học hành của chính bản thân mình. T