Xin chào! Tôi là Phan Văn Nguyên, hôm nay chính thức là ngày 23/10/2020 tôi viết nhật ký cuộc sống của tôi. Có lẽ chưa bao giờ tôi lại rơi vào tình trạng thiếu thốn và stress như lúc này. Có thể nói là tôi rất chán ghét chính bản thân của chính mình, tôi rơi vào hoàn cảnh mà chẳng bao giờ mình nghĩ tới. Tôi được sinh ra trong một gia đình thuần nông, tôi đã quen với các công việc ruộng đồng vất vả những ngày trời gió khắc nghiệt nơi miền trung Nghệ An quê tôi. Tôi được bố mẹ cho ăn học hành tử tế, được chu cấp học hành đến lúc học hết Đại học. Thế nhưng...những gì tôi đang làm và đang hiện có thực sự là một sai lầm, sai lầm từ những bước đi ban đầu. Có lẽ nếu tôi lựa chọn làm một nghề nghiệp ổn định hơn, một công việc an toàn hơn thì có lẽ tôi không bao giờ phải ngồi viết những thứ này. Nhưng có thể là số mệnh của tôi nó vậy, biết làm sao được... Từ năm 2009 tôi đã thi trượt đại học, có lẽ là điều nhục nhã nhất mà tôi từng trải qua trong sự nghiệp học hành của chính bản thân mình. T